Tải xuống tệp GPX cho bài viết này
Từ Wikivoyage

Quần đảo Marshall
Vị trí
Quốc kỳ
Thông tin cơ bản
Chính phủ chính phủ hợp hiến trong hiệp hội tự do với Mỹ
Tiền tệ US dollar (USD)
Diện tích 181,3 km2
Dân số 60.422 (ước tính tháng 7 năm 2006)
Ngôn ngữ Tiếng Anh, hai tiếng địa phương vùng đảo Marshall lớn từ gia đình Malayo-Polynesia, tiếng Nhật Bản
Tôn giáo Christian (phần lớn Tin lành)
Mã số điện thoại +692
Internet TLD .mh
Múi giờ UTC +12


Quần đảo Marshall, tên chính thức: Cộng hoà Quần đảo Marshal (Republic of the Marshall Islands), là một đảo quốc của người Micronesia nằm ở phía tây Thái Bình Dương, phía bắc Nauru và Kiribati, phía đông Liên bang Micronesia, phía nam đảo Wake, lãnh thổ Hoa Kỳ.

Các vùng[sửa]

Quần đảo Marshall bao gồm 29 đảo san hô vòng và 5 hòn đảo cô lập, trong đó 24 là nơi sinh sống. Chúng có thể được chia thành hai quần đảo:

Thành phố[sửa]

Các điểm đến khác[sửa]

Tổng quan[sửa]

Lịch sử[sửa]

Người Micronesia là những cư dân đầu tiên sống ở quần đảo này. Năm 1526, Alvaro de Saavedra, nhà thám hiểm Tây Ban Nha đặt chân đến đây. Có lẽ quần đảo này được đặt theo tên của thuyền trưởng người Anh John Marshall, người bắt đầu cuộc thám hiểm quần đảo này năm 1788.

Marshalls thuộc quyền kiểm soát của Đức từ năm 1885-1914, rồi trở thành xứ bảo hộ của Nhật năm 1920-1944. Hoa Kì đại diện Liên Hiệp Quốc giám hộ về mặt hành chính từ năm 1947. Từ năm 1946 đến năm 1956, Hoa Kì đã tiến hành các cuộc thử nghiệm bom hạt nhân trên các đảo Bikini và Eniwetok. Dân cư đảo Bikini phải di chuyển sang đảo khác và có tổng cộng 33 vụ thử bom nguyên tử và bom H diễn ra ở đây. Các đảo này đến nay vẫn không có dân cư sinh sống do tình trạng ô nhiễm bởi vũ khí hạt nhân. Năm 1983, chính phủ Hoa Kì đã bồi thường thiệt hại 183,7 triệu USD. Năm 1999, Hoa Kì đồng ý trả 3,8 triệu USD để đưa dân trở lại đảo Bikini.

Năm 1986, Hoa Kì và Marshalls kí kết Thỏa ước Liên kết Tự do, qua đó quần đảo này thành lập một chính phủ tự trị nhưng nhận sự giúp đỡ kinh tế và quân sự của Hoa Kì, khoảng 65 triệu USD mỗi năm. Marshalls gia nhập Liên Hiệp Quốc năm 1991.

Đảo san hô Kwajalein là nơi Hoa Kì đặt căn cứ quân sự, và cũng là nơi dùng để thử nghiệm tên lửa phòng thủ trong thập niên 1960. Hiện nay, Hoa Kì đang thương lượng với chính phủ Marshalls để gia hạn việc thuê đảo này làm căn cứ quân sự.

Địa lí[sửa]

Cảnh quan bãi biển ở đảo MajuroMarshall là quốc gia thuộc quần đảo Micronesia, ở châu Đại Dương. Quần đảo san hô này ở vùng Bắc Thái Bình Dương, về phía bắc xích đạo, Nauru và Liên bang Micronesia, cách quần đảo Hawaii khoảng 3.500 km về phía tây nam.

Lãnh thổ gồm 34 đảo, được phân bố thành hai dãy song song cách nhau khoảng 200 km.

Dãy Ratak ("Mặt trời mọc") gồm các đảo san hô vòng Mili, Majuro, Maloelap, Wotje, Likiep; Dãy Ralik ("Mặt trời lặn") gồm các đảo san hô vòng Jaluit, Kwajalein, Wotho, Bikini, Eniwetok.

Chính trị[sửa]

Marshall hiện theo chính thể Chính phủ lập hiến trong liên hiệp tự do với Hoa Kì. Hiệp định liên hiệp tự do có hiệu lực từ ngày 21 tháng 10 năm 1986.

Theo hiến pháp ngày 1 tháng 5 năm 1979, nhà nước quần đảo Marshall là nhà nước Cộng hòa và quyền lập pháp nằm trong tay quốc hội gồm 33 thành viên được bầu lại 4 năm 1 lần. Thượng nghị viện gồm 12 thành viên. Các thành viên sẽ bầu ra Tổng thống và Tổng thống bổ nhiệm nội các bao gồm 10 Bộ trưởng, một số Thống đốc và các quan chức khác.

Kinh tế[sửa]

Kinh tế Marshalls dựa vào đánh bắt cá biển; du lịch, dừa và trợ cấp của Hoa Kì. Nông nghiệp (các loại cây trồng nhiệt đới khoai sọ, dừa, sa kê) chỉ đáp ứng vừa đủ nhu cấu tiêu thụ trong nước.

Trong thập kỷ qua, GDP tăng trưởng trung bình chỉ 1% do giảm biên chế chính phủ, nạn hạn hán, ngành xây dựng giảm, sự suy giảm GDP trong ngành du lịch và đầu tư nước ngoài là do bởi những khó khăn tài chính châu Á, và giảm thu nhập từ việc đổi mới giấy phép tàu đánh cá

Ngôn ngữ[sửa]

Đến[sửa]

Tất cả mọi người được yêu cầu phải có hộ chiếu hợp lệ. Công dân Hoa Kỳ và công dân tất cả các vùng lãnh thổ Hoa Kỳ, Liên bang Micronesia, Cộng hòa Palau, quần đảo Thái Bình Dương Diễn đàn quốc gia bao gồm cả Úc và New Zealand được miễn các yêu cầu của thị thực nhập cảnh.

Thị thực nhập cảnh sẽ được cấp khi đến cho công dân Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Hoa Dân quốc, Philippines và một số người khác được cung cấp trong suốt thời gian của chuyến thăm dự định là không quá ba mươi (30) ngày, người đến có vé khứ hồi hay quá cảnh vé và hộ chiếu còn hiệu lực ít sáu tháng.

Công dân của tất cả các nước không liệt kê ở trên phải xuất trình hộ chiếu hợp lệ ít nhất sáu tháng, với một thị thực nhập cảnh, một vé khứ hồi, quá cảnh trước khi lên máy bay và đi du lịch đến Cộng hòa Quần đảo Marshall. Thị thực nhập cảnh về Majuro được cấp bởi Tổng chưởng lý quần đảo Marshall. Bạn phải gửi email cho Giám đốc xuất nhập cảnh yêu cầu cấp thị thực nhập cảnh khi đến sân bay Majuro. Gửi qua email tới [mailto: agoffice@ntamar.net agoffice@ntamar.net] OR [mailto: rmiimmig@ntamar.net agoffice@ntamar.net] một yêu cầu cấp thị thực khi đến và một bản sao kèm theo hộ chiếu, visa, hành trình, và visa nhập cảnh vào nước tiếp theo dừng lại. Bạn sẽ nhận được một xác nhận qua email về việc ban hành thị thực khi đến nơi.

Thị thực có phí 25 USD cho một thị thực du lịch kéo dài 3 tháng. Thị thực kinh doanh chi phí 50 USD. Thị thực có giá trị 30 ngày tính từ ngày bạn đến nhưng có thể gia hạn đến 90 ngày sau khi bạn đang ở trong Quần đảo Marshall. Bạn phải chứng minh rằng bạn có thể trả tiền cho toàn bộ thời gian của bạn trong quần đảo Marshall và bạn có thể trả tiền cho cách của bạn để lại, hoặc chứng minh rằng bạn có đủ tiền mua vé rời quần đảo. Khi bạn rời khỏi hòn đảo, bạn phải trả một khoản thuế $ 20. Nếu bạn trên 60 tuổi, bạn sẽ được miễn loại phí này.

Nếu bạn đến từ một quốc gia bị nhiễm bệnh tả, bạn phải xuất trình Giấy chứng nhận tiêm chủng. Bạn phải có được xét nghiệm HIV nếu bạn có kế hoạch làm việc hoặc sinh sống tại quần đảo Marshall, hoặc nếu bạn sẽ ở trong hơn 30 ngày.

Bằng máy bay[sửa]

Air Marshall Islands (CW) cung cấp các chuyến bay nội bộ thường xuyên theo lịch trình đến 10 của các đảo san hô ở quần đảo Marshall và có máy bay sẵn sàng cho chuyến bay thuê chuyến. Chuyến bay có sẵn giữa quần đảo Marshall và Honolulu và Fiji qua Kiribati và Tuvalu. United Airlines dừng lại ở Majuro và Kwajalein trên dịch vụ đảo phễu của nó giữa Guam và Honolulu.

Thời gian bay khoảng: Từ New York đến Majuro là 14 giờ, từ Tokyo là 11, từ Guam là tám giờ để Majuro đến năm giờ từ Honolulu.

Sân bay quốc tế: Sân bay Quốc tế Majuro (MAJ). Có taxi và vận chuyển khách từ sân bay đến thị trấn.

Đi lại[sửa]

Xem[sửa]

Làm[sửa]

Ăn[sửa]

Uống[sửa]

An toàn[sửa]

Tiếp theo[sửa]


Bài viết này còn ở dạng sơ khai nên cần bổ sung nhiều thông tin hơn. Nó có thể không có nhiều thông tin hữu ích. Hãy mạnh dạn sửa đổi và phát triển bài viết!