Tải xuống tệp GPX cho bài viết này
Từ Wikivoyage

Dublin là thủ đô của Ireland. Dublin (tiếng Ireland: Baile Átha Cliath, IPA: [bˠalʲə a:ha klʲiəh] or [bˠɫaː cliə(ɸ)]) là thành phố lớn nhất ở Ireland và là thủ đô của Cộng hòa Ireland. Thành phố tọa lạc gần trung điểm của bờ biển Đông Ireland, tại cửa sông Liffey và tại trung tâm của Vùng Dublin. Được thành lập làm một khu định cư của người Viking, thành phố đã là nơi hàng đầu của Ireland trong lịch sử quốc gia này kể từ thời Trung Cổ. Ngày nay, đây là trung tâm văn hóa và kinh tế của đảo Ireland, và là một trong các thủ đô Châu Âu có dân số tăng nhanh nhất.

Trong một cuộc điều tra toàn Châu Âu năm 2003 bởi BBC, với câu hỏi được đưa cho 11.200 cư dân của 112 vùng đô thị và nông thôn đã cho kết quả Dublin đã là thủ đô tốt nhất ở Châu Âu để sinh sống, và Ireland đã là quốc gia hài lòng nhất ở Châu Âu.

Giới thiệu[sửa]

Lịch sử[sửa]

Những ghi chép của nhà thiên văn học kiêm nhà bản đồ học Hy Lạp Ptolemy có lẽ cung cấp những tài liệu tham khảo về nơi sinh sống của con người ở khu vực mà ngày nay là. Khoảng năm 140 Công nguyên, ông đã đề cập đến một khu định cư mà ông gọi là Eblana Civitas. Khu định cư 'Dubh Linn' có lẽ có thời gian từ thế kỷ 1 trước Công nguyên và sau đó một tu viện đã được xây ở đó dù thị xã chỉ được thành lập khoảng năm 841 bởi những Norse. 'Baile Átha Cliath' hay đơn giản 'Áth Cliath' đã được thành lập năm 988, và cuối cùng hai thị xã này đà trở thành một.

Thành phố ngày nay giữ tên gọi Ai Len được Anh hóa của tên trước và tên Ai Len gốc của tên dau. Sau khi Norman xâm lược Ireland, Dublin đã trở thành trung tâm chính của quyền lực Pháp luật và quân sự, với phần lớn quyền lực tập trung ở Lâu đài Dublin cho đến khi độc lập. Từ thế kỷ 14 đến cuối thế kỷ 16, Dublin và khu vực xung quanh có tên gọi là the Pale, đã tạo thành khu vực lớn nhất của Ireland dưới quyền kiểm soát của chính quyền. Quốc hội đã được đặt ở Drogheda trong nhiều thế kỷ nhưng đã được dời vĩnh viễn đến Dublin sau khi Henry VII xâm chiếm Hạt Kildare năm 1504.

Dublin cũng có đơn vị hành chính địa phương thông qua Hội đồng thành phố của mình từ thời Trung cổ. Điều này đã đại diện cho chế độ chính trị đầu sỏ dựa trên phường hội của thành phố cho đến khi nó được cải tổ vào thập niên 1840 theo các quy tắc dân chủ. Từ thế kỷ 17, thành phố được mở rộng nhanh chóng, được trợ giúp bởi Wide Streets Commission. Georgian Dublin đã trong một thời gian ngắn là thành phố thứ hai của Đế quốc Anh sau London. Phần lớn kiến trúc nổi bật của Dublin được xây vào thời này. Bia Guinness đã được thành lập vào thời này. Thế kỷ 18 là một thời kỳ suy thoái so với tăng trưởng công nghiệp của Belfast; đến năm 1900, dân số của Belfast đã gần như gấp đôi Dublin. Trong khi Belfast đã thịnh vượng và công nghiệp, Dublin đã trở thành một thành phố nghèo khổ và phân chia giai cấp, được xây trên một nền tảng của sự huy hoàng đã bị đánh mất, như được mô ta trong tiểu thuyết 'Strumpet City' của nhà văn James Plunkett. Cuộc nổi dậy Phục Sinh năm 1916 đã diễn ra ở trung tâm thành phố, gây ra nhiều sự tàn phá. Cuộc chiến tranh Anh-Ai Len và Nội chiến Ai Len lại càng làm khiến cho thành phố bị tàn phá nhiều hơn, làm cho nhiều tòa nhà đẹp thành phế tích. Nhà nước tự do Ai Len đã xây dựng lại nhiều tòa nhà và di chuyển Quốc hội đến Leinster House. Qua The Emergency (Đệ nhị thế chiến), cho đến thập niên 1960, Dublin vẫn là một thành phố thủ đô không theo nhịp thời đại: trung tâm của thành phố nói riêng vẫn là một nơi ngừng lại về mặt kiến trúc. Điều thú vị là, chính sự không hiện đại hóa về kiến trúc này đã khiến cho thành phố là nơi lý tưởng cho sản xuất phim lịch sử với nhiều tác phẩm điện ảnh như The Blue Max, và My Left Foot, được quay ở thành phố vào lúc đó. Điều này đã trở thành nền móng cho những thành công sau này của ngành điện ảnh. Với sự thịnh vượng ngày càng tăng lên, kiến trúc hiện đại đã được du nhập vào thành phố dù một chiến dịch mạnh mẽ cùng song song với việc phục hồi sự các đường phố Dublin chứ không để kiến trúc cổ mất đi. Kể từ năm 1995, quang cảnh của Dublin đã thay đổi lớn với nhiều dự án phát triển tư nhân và nhà nước về nhà ở, giao thông và kinh doanh (Xem thêm sự Phát triển và Bảo tồn ở Dublin).

Đến[sửa]

Bằng đường hàng không[sửa]

Sân bay Dublin (IATA: DUB) (ICAO: EIDW) [1] có cự ly khoảng 10 km (6 dặm) về phía bắc của trung tâm thành phố. Hơn 19,1 triệu hành khách sử dụng sân bay Dublin vào năm 2012 và sân bay cung cấp các kết nối trực tiếp đến khoảng 170 điểm đến quốc tế với 60 hãng hàng không.

Sân bay Dublin là trụ sở của cựu hãng hàng không quốc Ireland (Aer Lingus), hãng giá rẻ lớn nhất châu Âu (Ryanair) và hãng hàng không khu vực của Ireland (Aer Arann) hoạt động mạng lưới khu vực Aer Lingus. Hãng hàng không thứ tư của Ireland, CityJet, có các chuyến bay từ sân bay và HQ của nó nằm gần đó. Các hãng hàng không nổi tiếng của Hoa Kỳ cũng phục vụ sân bay từ các trung tâm lớn của Hoa Kỳ. Etihad Airways hoạt động dịch vụ giữa các sân bay và Abu Dhabi và Emirates có các chuyến bay đến Dubai. Sân bay Dublin là một trong hai sân bay ở châu Âu cung cấp dịch vụ thông quan trước biên giới Hoa Kỳ giới tại sân bay cho những hành khách đi Hoa Kỳ, những người có thể có thể thực hiện các thủ tục thông quan và nhập cảnh trước ở Dublin trước khi khởi hành.

Một danh sách đầy đủ của các hãng hàng không bay đến Dublin, cùng với bản đồ lộ trình và thời gian biểu, có thể được tìm thấy trên các sân bay Dublin website.

Hãng hàng không hãng hàng không quốc Ireland, Aer Lingus [2], bay đến Dublin từ một số lượng lớn các thành phố châu Âu. Aer Lingus giá vé thường thấp hơn so với các tàu sân bay lá cờ khác, nhưng trong phần này đã đạt được bằng cách kết hợp các mức độ dịch vụ của đối thủ cạnh tranh thấp giá vé. Kết quả là, bây giờ họ tính phí cho việc kiểm tra trong túi xách và ghế đặt phòng tại thời điểm đặt phòng. Aer Lingus nhân viên luôn rất thân thiện và hữu ích. Những chiếc máy bay và tiếp viên hàng không được trang trí màu sơn màu xanh lá cây tươi sáng.

Bằng tàu điện/hỏa[sửa]

Dublin có hai ga xe lửa chính. Heuston, ở phía tây của trung tâm thành phố, phục vụ phần lớn phía tây và phía nam của đất nước trong đó có một tuyến tàu hàng giờ đi Cork mà còn các dịch vụ Limerick. Connolly, ở trung tâm phía đông bắc của thành phố, phục vụ đông nam và bờ biển phía đông, Belfast, Sligo phục vụ các tuyến tàu đi lại về phía tây bắc và vùng ngoại ô bao gồm cả tàu nhanh khu vực Dublin Transit (DART). Hai ga chính được kết nối bằng các tuyến xe buýt và Luas. Truy cập trang web cho tất cả các dịch vụ đào tạo trong nước và liên tỉnh.

Iarnród Éireann [3], công ty đường sắt quốc gia, có một trong những đội tàu trẻ nhất ở châu Âu và tàu Cork đặc biệt là vô cùng thoải mái. Tàu cũ đã được loại bỏ hoàn toàn vào năm 2008 với sự xuất hiện của một hạm đội lớn các tàu thương hiệu mới được đóng ở Nhật Bản và Hàn Quốc.

Bằng ô-tô[sửa]

Bằng xe buýt[sửa]

Bằng tàu[sửa]

Đi lại trong thành phố[sửa]

Tham quan[sửa]

Chơi[sửa]

Học[sửa]

Làm việc[sửa]

Mua sắm[sửa]

Ẩm thực[sửa]

Giá tiền[sửa]

Bình dân[sửa]

Hạng sang[sửa]

Uống[sửa]

Ngủ[sửa]

Giá[sửa]

Bình dân[sửa]

Hạng sang[sửa]

An ninh[sửa]

Y tế[sửa]

Liên lạc[sửa]

Ứng phó[sửa]

Điểm tiếp theo[sửa]


Bài viết này còn ở dạng sơ khai nên cần bổ sung nhiều thông tin hơn. Nó có thể không có nhiều thông tin hữu ích. Hãy mạnh dạn sửa đổi và phát triển bài viết!