Quốc kỳ | |
Thông tin cơ bản | |
Thủ đô | thủ đô hành chính: Ramallah |
Chính phủ | PNA (Chính quyền quốc gia Palestine) |
Tiền tệ | New Israeli Sheqel (shortend:NIS)(code:ILS) |
Diện tích | 6.020 sq km |
Dân số | 3.837.957 (ước tính năm 2008) |
Ngôn ngữ | Ả Rập; Anh và Do Thái |
Tôn giáo | Chủ yếu Hồi giáo, ít hơn là công giáo |
Hệ thống điện | 230V/50Hz (Ổ cắm kiểu Israel) |
Internet TLD | .ps |
Múi giờ | UTC +2 |
Vùng lãnh thổ Palestine bao gồm 2 thực thể địa lý là Bờ Tây và Dãi Gaza và không được xem là một phần của một quốc gia có chủ quyền. Dù vậy, từ tháng 11 năm 2012, chính quyền Palestine đã trở thành quốc gia quan sát viên của Liên Hiệp Quốc, Bờ Tây (bao gồm Đông Jerusalem) và Dãi Gaza đã có những thay đổi trong việc kiểm soát của chính phủ Israeli kể từ 1967 và tình trạng chính danh của vùng lãnh thổ này vẫn còn nằm trong vùng thương lượng.
Các vùng
[sửa]Bờ Tây Giáp Israel và Đông Jerusalem về phía tây, Jordan về phía đông, trong đó có một ý nghĩa đường bờ biển trên Biển Chết. Trên thực tế nó nằm dưới sự kiểm soát của Israel và PNA phụ thuộc vào khu vực. |
Dãi Gaza Dải Gaza giáp với bờ biển phía tây nam của Israel và Ai Cập về phía tây. Nó thực tế dưới sự kiểm soát của Hamas, một nhóm đối thủ của Fatah kiểm soát PNA. |
Tổng quan
[sửa]Lịch sử
[sửa]Ngày 15/5/1948, Nhà nước Israel tuyên bố thành lập. Một số nước Ả Rập đã bác bỏ Nghị quyết chia cắt 181/II và tuyên bố chiến tranh chống Israel (1948-1949). Qua 4 cuộc chiến tranh (1948 – 1949, 1956, 1967 và 1973), Israel chiếm đóng toàn bộ phần đất chia cho Nhà nước Palestine (theo NQ 181), Đông Jerusalem, cao nguyên Golan của Syria, Nam Liban và bán đảo Sinai của Ai Cập (đã được Israel trao trả theo Hiệp định Trại David ký năm 1979).
Nghị quyết 242 (11/1967) và 338 (10/1973) của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc quy định Israel rút quân ra khỏi các lãnh thổ bị chiếm, chấm dứt tình trạng chiến tranh ở Trung Đông, bảo đảm sự bất khả xâm phạm về lãnh thổ của tất cả các quốc gia khu vực (hàm ý công nhận sự tồn tại của Israel), giải quyết vấn đề người tỵ nạn. Tuy nhiên 2 Nghị quyết này chưa đầy đủ vì không đề cập đến quyền tự quyết của nhân dân Palestine.
Năm 1958, Tổ chức Al-Fatah, Tổ chức Cách mạng đầu tiên của nhân dân Palestine được thành lập. Tháng 5/1964, Hội đồng dân tộc Palestine (PNC) lần thứ nhất đã họp ở Đông Jerusalem tuyên bố thành lập Tổ chức Giải phóng Palestine (PLO). Từ đó PLO là người đại diện hợp pháp duy nhất của nhân dân Palestine. Năm 1975 tại khóa họp 30 của Liên Hiệp Quốc, Đaị Hội Đồng đã mời PLO tham gia với Liên Hiệp Quốc tư cách quan sát viên.
Ngày 15/11/1988, Nhà nước Palestine được tuyên bố thành lập.
Ngày 11/11/2004, Chủ tịch Y. Arafat qua đời. Ngày 09/01/2005, ông M. Abbas được bầu làm người đứng đầu PLO và PNA thay thế Chủ tịch Arafat, mở ra thời kỳ mới cho tiến trình hòa bình.
Ngày 25/01/2006, bầu cử Hội đồng lập pháp Chính quyền Palestine với thắng lợi bất ngờ của Phong trào Hồi giáo Hamas (76/132 ghế), Fatah chỉ chiếm được 46 ghế. Mỹ, phương Tây và IIsrael gây sức ép đòi Hamas từ bỏ đấu tranh vũ trang, công nhận Nhà nước Do Thái và tôn trọng các thỏa thuận và Hiệp định đã ký với Israel. Tuy nhiên Hamas vẫn giữ lập trường cứng rắn. Hamas tích cực tiến hành chiến dịch vận động các nước Ả Rập ủng hộ về mặt chính trị và hỗ trợ tài chính.
Thành phần chính phủ mới do Thủ tướng Ismail Hanyah lãnh đạo gồm 24 thành viên chủ yếu là người của Hamas. Phong trào Fatah, lực lượng nòng cốt trong PLO, phản đối và không hợp tác với Chính phủ của Hamas.
Ngày 15/6/2007, Hamas làm cuộc chính biến, dùng vũ lực chiếm toàn bộ dải Gaza, đẩy lực lượng Fatah về khu Bờ Tây, làm mâu thuẫn nội bộ Palestine trở nên gay gắt hơn. Ngay sau đó Tổng thống M. Abbas tuyên bố giải tán chính phủ do phe Hamas chiếm đa số và thành lập chính phủ khẩn cấp do ông S. Fayad làm Thủ tướng.
Ngày 21/09/2011 Chính Quyền Palestine đứng đầu là Tổng Thống Abbas đã nộp đơn xin gia nhập LHQ với tư cách là một quốc gia thành viên.
Ngày 29/11/2012, Đại hội đồng Liên hợp quốc chính thức nâng quy chế của Palestine lên "nhà nước quan sát phi thành viên" với 138 phiếu thuận, 9 phiếu chống và 41 phiếu trắng.
Thành phố
[sửa]- Bethlehem - Một thành phố cổ giống như nhiều thành phố khác ở Bờ Tây, Bethlehem cũng là địa điểm thánh địa Cơ Đốc như nhà thờ Giáng Sinh.
- Đông Jerusalem - Mặc dù Đông Jerusalem là chủ yếu là dân Palestine và được Palestine xem là thủ đô của Palestine và được Liên Hợp Quốc xem là một phần của Palestine, các du khách nên biết rằng Đông Jerusalem là dưới quyền kiểm soát của Israel và được coi Israel là một phần của thủ đô Israel. Các địa điểm phổ biến bao gồm thành phố cũ, và những thánh địa như Nhà Thờ Mộ Thánh và Nhà thờ Hồi giáo Al-Aqsa.
- Gaza - là thành phố lớn nhất trong các vùng lãnh thổ Palestine, với 450.000 nhân dân, thành phố Gaza là một thành phố ven biển và thủ đô hành chính của tỉnh Gaza. Nó cũng là nơi có sân vận động Palestine là sân nha của đội bóng đá quốc gia Palestine. Trong những năm gần đây, Gaza đã bị hư hại trong cuộc xung đột Israel-vùng Palestine và Israel và phong tỏa Dải Gaza của Ai Cập. Những phong tỏa hiện nay đã được nới lỏng một phần, nhưng Dải Gaza hiện ngừng bắn với Israel là căng thẳng và du khách nên nhớ rằng khu vực này được coi là một một khu chiến trường và khách nên tránh nó nếu có thể cho đến khi khuyến cáo du lịch được dỡ bỏ.
- Hebron - Một thành phố mà nổi bật sản xuất gốm và thủy tinh và được chia thành H1 thuộc Israel còn alestine kiểm soát H2.
- Jenin - thành phố phía cực bắc Bờ Tây, chỉ 26 km từ Nazareth.
- Jericho - "Thành phố Cổ nhất trên thế giới", Jericho nằm ở khoảng 400m dưới mực nước biển.
- Nablus - Nablus được coi là thủ đô thương mại của Bờ Tây.
- Ramallah - thủ đô hành chính của Bờ Tây.
Các điểm đến khác
[sửa]Đến
[sửa]Bằng đường hàng không
[sửa]Bằng tàu hỏa
[sửa]Bằng ô-tô
[sửa]Bằng khách
[sửa]Dịch vụ xe buýt hoạt động trên các tuyến đường và thời gian hạn chế ngoại trừ những tuyến xung quanh Jerusalem. Bạn gần như luôn luôn là nên sử dụng Taxi chung sẽ được nhanh hơn mặc dù nhẹ đắt tiền hơn. Xe buýt, như taxi chia sẻ cũng sẽ có xu hướng chờ đợi cho đến khi đầy đủ khách trước khi khởi hành. Bạn có thể đón một chiếc xe buýt trên bất cứ con đường nào.
Taxi đi chung
[sửa]Taxi đi chung có các bến cố định, thường các bãi đỗ xe gần trung tâm của thị xã, thành phố. Xe minivan lớn chở 7 hành khách và taxi nội thành chở 4 người. Giá vé là cố định và tính giá quá mức trên xe này là cực kỳ hiếm. Taxi chia sẻ thường được phân biệt với các sọc đen trên mặt trước và sau ở hai bên, đặc biệt là những chiếc xe bình thường có kích thước phục vụ các tuyến đường nội thành. Bạn nên trả tiền trực tiếp cho tài xế khi xe bắt đầu chạy, mặc dù bạn có thể chờ đợi cho đến khi xe đã đến điểm đến của bạn. Do bạn có thể được chia sẻ xe với những người bảo thủ hay tôn giáo, bạn có thể quan sát một nghi thức nhất định, đặc biệt là khi nói đến những người đàn ông và phụ nữ ngồi cạnh nhau.
Bằng tàu thuyền
[sửa]Đi lại
[sửa]Ngôn ngữ
[sửa]Mua sắm
[sửa]Chi phí
[sửa]Thức ăn
[sửa]Đồ uống
[sửa]Chỗ nghỉ
[sửa]Học
[sửa]Làm
[sửa]An toàn
[sửa]Vì cuộc xung đột đang diễn ra trong khu vực này của thế giới, du khách nên chú ý đến khuyến cáo du lịch của các đại sứ quán khác nhau trước khi đến du lịch ở đây. Các quan ngại an ninh dẫn đến việc đi lại giữa Israel và các vùng lãnh thổ Palestine bị kiểm soát chặt chẽ vào những dịp nhất định. Du khách sẽ đảm bảo rằng tài liệu du lịch của họ là hoàn toàn hợp lệ và nên theo dõi các kênh tin tức địa phương trong trường hợp thay đổi tình hình an ninh bất ngờ. Sự chậm trễ có thể xảy ra tại các điểm kiểm tra bất ngờ, đặc biệt là nếu có bạo lực gần đây hoặc các sự kiện chính trị, hoặc nếu bạn là người Ảrập và người có bề ngoài trông như người Ả Rập.