Tải xuống tệp GPX cho bài viết này
Từ Wikivoyage

Mumbai là thành phố lớn nhất của Ấn Độ. Mumbai là trung tâm kinh tế, tài chính của Ấn Độ, là trung tâm điện ảnh lớn được mệnh danh là Bollywood do ghép tên cũ của Mumbai là Bombay và Hollywood. Dân số vùng đô thị Mumbai khoảng 20 triệu người.

Các khu vực[sửa]

Nam Mumbai (Fort, Colaba, Malabar Hill, Nariman Point, Marine Lines, Tardeo)
Khu vực lâu đời nhất của Mumbai. Bao gồm khu vực trung tâm thành phố Mumbai và được coi là trung tâm của thủ đô thương mại của Ấn Độ. Các khu dân cư giàu có nhất đất nước nằm ở đây, có giá bất động sản cao nhất thế giới. Giá bất động sản ở Nam Mumbai có thể so sánh với giá của khu Manhattan. Đây là khu du lịch chính của Mumbai và nhà với hầu hết các bảo tàng của Mumbai, phòng trưng bày nghệ thuật, quán bar, nhà hàng cao cấp, và cửa ngõ của Ấn Độ.
Nam Trung bộ Mumbai (Byculla, Parel, Worli, Prabhadevi, Dadar)
Từng là trung tâm công nghiệp của Mumbai, nhưng đã đi vào suy giảm khi các ngành công nghiệp bị suy giảm. Tại khu vực này đã được chỉnh sửa thành một địa điểm văn phòng cổ cồn trắng. Là nơi có sở thú duy nhất của Mumbai, mặt biển Worli, và đền thờ với những gì mọi người xem xét giám hộ thần của thành phố. Khi bạn di chuyển về phía bắc, nó biến hình thành một tầng lớp trung lưu địa phương đẹp.
Bắc Trung bộ Mumbai (Dharavi, Matunga, Vadala, Sion, Mahim)
Chủ yếu là một khu vực trung lưu, ngoại trừ Dharavi, trong đó có khu ổ chuột lớn thứ hai châu Á. Khu vực này phát triển ngay lập tức sau khi Ấn Độ độc lập, vì một làn sóng di dân. Một phần của di cư những người tị nạn từ các vùng phân chia.
Tây Mumbai (Bandra, Khar, Santa Cruz, Juhu, Vile Parle, Andheri,Versova)
Chứa trung tâm thành phố khác của Mumbai và là nơi có những người giàu có muốn có một xung quanh hòa bình hơn. Nó có vài bãi biển. Nhà của một cộng đồng Kitô giáo lớn và nhà thờ nổi tiếng nhất của thành phố. Đây cũng là có sân bay trong nước và quốc tế của thành phố.
Đông Mumbai (Kurla, Vidyavihar, Ghatkopar, Vikhroli, Kanjur Marg, Bhandup, Mulund, Powai,Thane, Dombivli, Kalyan)
Đây là một pháo đài kiên cố của tầng lớp trung lưu. Mulund và Ghatkopar là nơi sinh sống chủ yếu là trung và thượng lưu dân tầng lớp trung lưu, nhiều người từ cộng đồng Gujarat. Thane là nơi sinh sống với người dân của các nông nghiệp và cộng đồng Koli, và ngôi làng của họ vẫn còn tồn tại ngày nay như "Chendani Koliwada", "Kopari Goa", và "Uthalsar". Nó cũng bao gồm Majiwade, Balkum, Dhokali, Kolshet, Wadavli, và những người khác. Năm 1825, khi người Anh khám phá của họ vừa được sáp nhập vùng lãnh thổ trong Bassein, họ phát hiện ra rằng Thane là nơi sinh sống chủ yếu của người Công giáo La Mã, những người có cả hai bản địa và Bồ Đào Nha, và sau này là hầu như không thể phân biệt [cần dẫn nguồn] từ các cựu trong màu da và tùy chỉnh. Người dân địa phương, như Kolis (ngư dân), được chuyển đổi thành Công giáo bản địa chủ yếu là từ các làng của Chendani, Koliwada, và Majiwada. Các cộng đồng dân cư nông nghiệp và Koli đã có nền văn hóa riêng của họ. Một số lớp gia đình Ấn Độ Đông trên trong phường Khatri của Thane vẫn nói tiếng Bồ Đào Nha.
Các ngoại ô bến cảng (Chembur, Mankhurd, Govandi, Trombay)
Trước sự phát triển của Navi Mumbai là một thành phố vệ tinh của Bombay, khu vực này từng được biết về sự tồn tại của một trung tâm nghiên cứu nguyên tử. Bây giờ đây được biết đến là trên đường đến.
Bắc Mumbai (Manori, Jogeshwari, Borivali, Gorai, Mira Road, Bhyander, Naigaon, Vasai, Nala Sopara, Virar)
Đây là nơi bạn đi để tìm những bãi biển mà không phải là bẩn. Ngoài thứ đó ra, nó chỉ là một nạn nhân của quá trình phát triển đô thị rộng lớn Bombay. Có vườn quốc gia Sanjay Gandhi và các địa điểm di sản lâu đời nhất của Mumbai: Kanheri, Mahakali, Jogeshwari, và các ngôi đền đá cắt Mandapeshwar có niên đại từ thế kỷ trước Công nguyên 1 đến thế kỷ thứ 5 Chùa toàn cầu Vipassana là một tượng đài đáng chú ý trong Gorai, Mumbai, Ấn Độ. Ngôi chùa là để phục vụ như một đài tưởng niệm hòa bình và hòa hợp. Tượng đài này đã được khánh thành bởi Pratibha Patil, Tổng thống Ấn Độ vào ngày 08 tháng 2 năm 2009. Nó nằm ở phía bắc của Mumbai trong một khu vực được gọi là Gorai và được xây dựng trên đất hiến tặng trên một bán đảo giữa Gorai lạch và Biển Ả Rập. Essel thế giới, công viên giải trí lớn nhất của Ấn Độ cũng nằm trên đảo Gorai, ngay bên cạnh chùa thiền minh sát toàn cầu.

Tây và Trung, Đông và Tây


Một người khách đến các khu vực ngoại ô Mumbai sẽ nhanh chóng biết rằng các vùng ngoại ô được chia thành "phía Tây" và "Trung bộ". Bạn cũng sẽ nghe nói về một bên "Tây" bên và "Đông". Đây là một lời giải thích nhanh cho sự lẫn lộn.

  • Các vùng ngoại ô Tây, Trung bộ được đặt tên sau các tuyến đường sắt địa phương phục vụ các khu vực tương ứng. Đường sắt Tây, Trung là tuyến đường sắt phục vụ các phần phía tây và trung tâm của Ấn Độ. Cả hai đều có trụ sở ở Mumbai. Tuyến bến cảng là một đường trung chuyển kết nối các khu vực cảng để các đường miền Trung và Tây. Nó cũng cung cấp kết nối tới các vùng ngoại ô Đông Bắc của Mumbai và trở đi đến Navi Mumbai. Hầu hết các khu vực này không nằm bất cứ nơi nào gần một bến cảng.
  • Hầu như tất cả các địa phương trong Mumbai có một bên "Tây" và bên "Đông". "Tây" nghĩa là phía tây của tuyến đường sắt và "Đông" có nghĩa là phía đông của tuyến đường sắt. Ví dụ, Mulund (Tây) có nghĩa là khu vực này là ở phía tây của nhà ga đường sắt Mulund. Trong địa chỉ, Tây và Đông được viết tắt, tức là Mulund (W) và Mulund (E).

Mumbai là một thành phố được xây dựng trong sóng kế tiếp của di cư. Các khu dân cư có được nhân vật của mình từ các cộng đồng định cư ở đó đầu tiên. Các khu dân cư là quá nhiều để liệt kê và không có cách nào thường được chấp nhận để nhóm các vùng lân cận thành các quận lớn hơn. Nhưng gần, từ phía nam tới phía bắc, đây là cách thành phố phát triển.

Tổng quan[sửa]

Mumbai (tiếng Marathi: मुंबई Muṃbaī, IPA: /'mumbəi/ (trợ giúp·chi tiết)), trước đây được gọi là Bombay, là thủ phủ của bang Maharashtra, là thành phố đông dân nhất Ấn Độ, và theo một số cách tính toán là thành phố đông dân nhất thế giới với một dân số ước tính khoảng 13 triệu người (thời điểm năm 2006). Mumbai tọa lạc trên đảo Salsette, ngoài bờ tây của Maharashtra. Cùng với các ngoại ô xung quanh, nó tạo thành một vùng đô thị đông dân thứ 6 thế giới với dân số khoảng 20 triệu người. Vị trí này của Mumbai ước tính có thể nhảy lên thứ 4 thế giới năm 2015 do tỷ lệ tăng dân số hàng năm là 2,2%. Thành phố này có một bến cảng sâu tự nhiên và cảng này đã phục vụ hơn một nửa lượng khách đường thủy và một số lượng đáng kể hàng hóa thông qua. Mumbai là thủ đô thương mại và giải trí của Ấn Độ, là nơi có nhiều tổ chức tài chính quan trọng, như Ngân hàng Dự trữ Ấn Độ (RBI), Sở giao dịch Chứng khoán Bombay (BSE), Sở Giao dịch Chứng khoán Quốc gia Ấn Độ (NSE) và là nơi đóng trụ sở của nhiều công ty Ấn Độ. Mumbai đã thu hút người nhập cư từ khắp nơi trên đất nước Ấn Độ do thành phố này có nhiều cơ hội kinh doanh và mức sống, khá cao khiến cho thành phố là một “nồi lẩu thập cẩm” của nhiều cộng đồng dân cư và các nền văn hóa. Thành phố là nơi trụ sở ngành điện ảnh và truyền hình tiếng Hindi , được biết đến với tên gọi Bollywood. Mumbai cũng là một trong những thành phố hiếm hoi có một vườn quốc gia, Vườn quốc gia Sanjay Gandhi, nằm trong địa phận của thành phố.

Tên gọi[sửa]

Tên gọi Mumbai là một eponym, về mặt từ nguyên lấy từ từ Mumba hoặc Maha-Amba— tên của vị nữ thần Hindu Mumbadevi, và Aai — mẹ của Marathi.Tên trước đây Bombay có nguồn gốc từ thế kỷ 16 khi người Bồ Đào Nha đến khu vực này và gọi khu vực này với nhiều tên gọi khác nhau mà cuối cùng được chốt lại với cách viết Bombaim, hiện vẫn đang được sử dụng phổ biến trong tiếng Bồ Đào Nha. Sau khi Anh giành được quyền kiểm soát vào thế kỷ 17, tên gọi này được Anh hóa thành Bombay, dù thành phố này được biết đến với tên gọi Mumbai hay Mambai cho đến tên Marathi đối những người nói tiếng Gujarati, và tên gọi Bambai trong tiếng Hindi, Urdu, và tiếng Ba Tư. Tên gọi vẫn được chính thức đổi thành Mumbai năm 1995, nhưng tên cũ vẫn đang được người dân thành phố và nhiều thể chế nổi tiếng sử dụng rộng rãi. Một sự giải thích rộng rãi nguồn gốc tên gọi bằng tiếng Anh truyền thống Bombay cho rằng từ này xuất phát từ tên bằng tiếng Bồ Đào Nha có nghĩa là vịnh tốt. Điều này dựa trên thực tế là bom trong tiếng Bồ Đào Nha là tốt còn từ tiếng Anh vịnh tương tự như từ tiếng Bồ Đào Nha baía (bahia trong cách viết cũ). Tuy nhiên, tiếng Bồ Đào Nha thì vịnh tốt phải viết là bahia boa chứ không phải viết sai ngữ pháp thành bom bahia. Các nguồn khác có một nguồn gốc xuất xứ của toponym tiếng Bồ Đào Nha Bombaim. Dicionário Onomástico Etimológico da Língua Portuguesa ("Từ điển Tên riêng và Từ nguyên học") của José Pedro Machado cho rằng có lẽ tên gọi tiếng Bồ Đào Nha đầu tiên về vùng đất này từ năm 1516, là Benamajambu hay Tena-Maiambu, chỉ ra rằng "maiambu"' dường như chỉ Mumba-Devi, vị nữ thần Hindu sau khi nơi này được đặt tên bằng tiếng Marathi (Mumbai). Trong cùng thế kỷ, cách viết này đã biến thành Mombayn (1525) và sau đó là Mombaim (1563). Cách viết cuối cùng Bombaim xuất hiện cuối thế kỷ 16, như đã được ghi chép bởi Gaspar Correia trong tác phẩm của mình Lendas da Índia ("Các huyền thoại Ấn Độ"). J.P. Machado dường như bác bỏ giả thuyết "Bom Bahia", xác nhận rằng các ghi chép của Bồ Đào Nha đề cập sự hiện diện của một vịnh ở nơi này đã dẫn đến việc người Anh cho rằng danh từ (bahia, "bay") là một phần không thể tách rời của tên đất theo tiếng Bồ Đào Nha, do đó tên gọi Bombay trong tiếng Anh phỏng theo tiếng Bồ Đào Nha.

Lịch sử[sửa]

Mumbai hiện này ban đầu là một quần đảo bao gồm bảy hòn đảo. Các hiện vật được tìm thấy gần Kandivali, ở phía Bắc Mumbai cho thấy các đảo này đã có người ở từ Thời kỳ Đồ Đá. Các chứng cứ bằng tài liệu ghi chép được về sự sinh sống của loài người ở đây có niên đại đến năm 250 trước Công nguyên, khi nó được biết đến với tên Heptanesia (Ptolemy) (tiếng Hy Lạp cổ: Một cụm 7 hòn đảo). Vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, các đảo này đã tạo thành một phần của Đế quốc Maurya, do một hoàng đế theo Phật giáo trị vì, Aşoka. Trong những thế kỷ đầu sau Công nguyên, việc kiểm soát Mumbai đã bị tranh chấp giữa các phó vương phía Tây (Western Satraps) Indo-Scythianvà Satavahanas. Những người cai trị Hindu của triều đại Silhara sau đó đã cai trị các đảo này cho đến năm 1343, khi vương quốc Gujarat đã thôn tín họ. Một trong những dinh tự cổ nhất của quần đảo này là Các động Elephanta và quần thể đền Walkeshwar có niên đại trong thời kỳ này.

Năm 1534, người Bồ Đào Nha đã chiếm các đảo từ Bahadur Shah của Gujarat. Họ đã nhượng cho Charles II của Anh năm 1661, làm của hồi môn cho Catherine de Braganza. Những hòn đảo này sau đó lại được cho Cồng ty Đông Ấn thuộc Anh thuê năm 1668 với giá thuê 10 £10 mỗi năm. Công ty này thấy bến cảng nước sâu này bên bờ biển phía Đông của các hòn đảo là nơi lý tưởng để xây cảng đầu tiên của họ ở tiểu lục địa Ấn Độ. Dân số đã tăng lên nhanh chóng từ 10.000 năm 1661, lên 60.000 năm 1675; Năm 1687, Công ty Đông Ấn Anh đã chuyển trụ sở của mình từ Surat đến Bombay. Thành phố này cuối cùng đã trở thành thủ phủ hành chính của Quận Bombay.

Từ năm 1817 trở về sau, thành phố đã được tạo lại hình dáng với các dự án xây dựng dân dụng với mục đích sáp nhập tất cả các hòn đảo ở quần đảo vào một khối đơn nhất. Dự án với tên gọi Hornby Vellard, đã được hoàn thành năm 1845, và dẫn đến tổng diện tích của khu vực phình ra đến 438 km². Năm 1853, tuyến đường sắt hành khách đầu tiên đã được thiết lập, nối Bombay với thị xã Thane. Trong thời kỳ Nội chiến Hoa Kỳ (1861–1865), thành phố này đã trở thành thị trường mua bán bông chính của thế giới, dẫn đến một sự bùng nổ kinh tế và kết quả là tăng tầm vóc của thành phố. Việc khai trương Kênh đào Suez năm 1869 đã chuyển Bombay thành một trong những hải cảng lớn nhất thế giới bên bờ Biển Ả Rập. Tòa án tối cao Bombay là một ví dụ lịch sử của thời kỳ thuộc địa Anh ở MumbaiTrong 30 năm sau, thành phố đã phát triển thành một trung tâm đô thị lớn, được thúc đẩy bởi một sự cải thiện hạ tầng cơ sở và việc xây dựng nhiều định chế của thành phố. Dân số của thành phố đã lên đến 1 triệu người năm 1906, khiến nó trở thành thành phố lớn thứ hai Ấn Độ, sau Calcutta. Là thủ phủ của Quận Bombay, thành phố này là cơ sở chính của Phong trào Độc lập Ấn Độ, với Phong trào Trả lại Ấn Độ do Mahatma Gandhi kêu gọi năm 1942 là sự kiện rubric nhất. Sau khi Ấn Độ giành được độc lập năm 1947, thành phố đã trở thành thủ phủ của Bang Bombay. Năm 1950 thành phố mở rộng ranh giới ra như ranh giới hiện nay bằng cách sáp nhập các khu vực của các hòn đảo Salsette nằm ở phía Bắc.

Sau năm 1955, khi Bang Bombay được tổ chức lại theo ranh giới ngôn ngữ của các bang Maharashtra và Gujarat, đã có một yêu cầu rằng thành phố phải được thiết lập thành một bang-thành phố tự trị. Tuy nhiên, phong trào Samyukta Maharashtra đã phản đối yêu cầu này và khăng khăng đòi Bombay/Mumbai được công bố là thủ phủ của Maharashtra. Theo những cuộc tuần hành phản đối mà đã có 105 người bị cảnh sát bắn chết, bang Maharashtra đã được thành lập với Bombay là thủ phủ vào ngày 1 tháng 5 năm 1960.

Cuối thập niên 1970, Bombay trải qua một thời kỳ bùng nổ về xây dựng và một luồng dân di cư đáng kể và Bombay đã vượt qua Kolkata để trở thành thành phố đông dân nhất Ân Độ. Điều này đã dẫn đến việc tạo ra Shiv Sena, một đơn vị chính trị bảo vệ quyền của những 'con trai của đất' năm 1966. Các công trình cổ của thành phố đã bị phá tan tành trong năm 1992/93, sau một cuộc bạo lọan phe phái gây ra tổn thất lơn về sinh mạng và tài sản. Một vài tháng sau, ngày 12 tháng 3 năm 1993, các vụ đánh bom đồng lọat vào các công trình nổi bật của thành phố bởi thế giới ngầm Mumbai đã giết chết khoảng 300 người. Năm 1995, thành phố đã được chính quyền Maharashtra của đảng Shiv Sena đổi tên thành Mumbai , với mục đích duy trì chính sách đổi tên các thể chế thời thuộc địa theo các tên gọi lịch sử địa phương. Đã có các vụ đánh bom nhằm vào các xe bus vận chuyển công cộng trong vài năm qua. Năm 2006, Mumbai cũng là một địa điểm của một vụ khủng bố lớn trong đó hơn 200 người bị giết chết khi nhiều quả bom đã phát nổ hầu như đồng thời ở Tuyến tàu hỏa Ngoại ô Mumbai

Địa lý[sửa]

Thành phố bao gồm nội thành và ngoại thành.Mumbai tọa lạc tại đảo Salsette nằm ở cửa sông Ulhas ngời bờ biển phía Tây của Ấn Độ, ở vùng duyên hải gọi là Konkan. Phần lớn đất Mumbai ngang mực nước biển, và độ cao trung bình dao động từ 10–15 m. Phần phía Bắc của Mumbai thì đồi núi, điểm cao nhất của thành phố là 450 m (1.450 feet).[15] Mumbai có diện tổng diện tích 468 km² (169 mi²).

Có 5 hồ cung cấp nước cho Mumbai, đó là các hồ Vihar, Vaitarna, Powai, Tulsi và Tansa. Ban hồ nằm bên trong ranh giới của thành phố là hồ Tulsi, hồ Vihar và hồ Powai. Hai hồ đầu tiên nằm bên trong Vườn quốc gia Borivali, và cung cấp một phần nước uống cho thành phố. Mumbai cũng có 3 con sông nhỏ chảy trong thành phố và bắt nguồn từ khu Vườn quốc gia. Bờ biển của Mumbai bị ăn lõm bởi nhiều lạch và vịnh. Bờ biển của các đảo Salsette được bao phủ bởi nhiều đầm lầy đước, phong phú về đa dạng sinh học. Bờ biển phía Tây có hai bãi biển gọi là bãi Juhu và bãi Chowpatty.

Đất bao phủ khu vực thành phố phần lớn là cát do vị trí của thành phố gần biển. Ở các vùng ngoại ô, đất bao phủ chủ yếu là đất phù sa và nhiều mùn. Các lớp đá nằm dưới thành phố bao gồm các tầng basalt đen Deccan và sự khác nhau về độ axit và ba-dơ có niên đại từ cuối kỷ nguyên Cretaceous và đầu kỷ nguyên Eocene eras. Mumbai nằm trên một khu vực hoạt động địa chấn do sự hiện diện của ba đường phay đứt ở khu vực phụ cận. Khu vực này được xếp vào khu vực Vùng III, có nghĩa có thể xảy ra một trận động đất có cường độ 6,5 Richter.

Mumbai được phân loại là một đô thi của Ấn Độ, dưới quyền quản lý của Hội đồng thành phố BrihanMumbai. Nó bao gồm hai vùng riêng biệt: nội thành và ngoại thành, tạo nên hai quận của bang Maharashtra. Khu vực thành phố thường được gọi là Thành phố đảo.

Khí hậu[sửa]

Khí hậu của thành phố, nằm ở trong vùng nhiệt đới, và gần Biển Ả Rập, có thể đại khái chia ra hai mùa: mùa ẩm và mùa khô. Mùa ẩm rơi vào giữa tháng 3 và tháng 10 với độ ẩm cao và nhiệt độ hơn 30 °C (86 °F). Mưa gió mùa rơi vào giữa tháng 6 và tháng 9 và cung cấp phần lớn lượng mưa hàng năm của thành phố là 2.200 mm (85 inches). Lượng mưa trung bình hàng năm ghi nhận được là 3.452 mm (135.89 inches) năm 1954.[18] lượng mưa cao nhất ghi nhận được trong một ngày là 944 mm (37.16 inches) on 2005-07-26.

Mùa khô rơi vào giữa tháng 11 và tháng giêng có đặc trưng có độ ẩm và thời tiết mát mẻ ấm áp ôn hòa. Gió bắc lạnh tạo ra các đợt lạnh nhẹ vào tháng giêng và tháng 2. Nhiệt độ hàng năm chênh lệch trong khoảng cao nhất 38 °C (100 °F) và thấp nhất 11 °C (52 °F). Nhiệt độ cao nhất kỷ lục là 43,3 °C (110 °F) và thấp kỷ lục là 7,4 °C (45 °F) on 1962-01-22.[20] Nhiệt độ trung bình hàng tháng của Mumbai vào giữa mùa Hè (tháng 5) là 33 °C (91 °F) & giữ tháng mùa Đông (tháng giêng) rơi xuống 19 °C (67 °F). Do kiểu thời tiết và độ ẩm và kiểu thời tiết chung như thế này, con người không phải gánh gchịu bất kỳ sự cực đoan nào của thời tiết trừ gió mùa trong một vài trường hợp – ví dụ lũ lụt.

Kinh tế[sửa]

Mumbai đóng góp 10% số lượng việc làm tại nhà máy, 40% thuế thu nhập, 60% thuế hải quan, 20% thuế môn bài, 40% kim ngạch ngoại thương và 9 tỷ USD thuế kinh doanh của Ấn Độ. Nhiều định chế tài chính Ấn Độ có trụ sở tại trung tâm Mumbai, bao gồm Sở giao dịch Chứng khoán Mumbai, Ngân hàng Dự trữ Ấn Độ, Sở giao dịch Chứng khoán quốc gia Ấn Độ, Xưởng đúc tiền quốc gia, và nhiều tập đoàn kinh tế lớn (bao gồm Tata Group, Godrej và Reliance). Nhiều ngân hàng nước ngoài và các thể chế tài chính cũng có chi nhánh tại khu vực này.

Cho đến thập niên 1980, sự thịnh vượng của Mumbai phần lớn là nhờ các nhà máy dệt và cảng biển. Nhưng từ đó trở đi, nền kinh tế của Mumbai đã được đa dạng hóa với các ngành: kỹ thuật công trình, gọt giũa kim cương, chăm sóc y tế, và công nghệ thông tin. Là một thủ phủ bang, các công sở ở đây cũng là nơi thu hút đang kể lực lượng lao động của Mumbai. Mumbai cũng có một lực lượng đông đảo những người lao động không có tay nghề cao và trung bình làm việc trong các lĩnh vực lao động chân tay như: bán hàng rong, lái taxi, cơ khí và các nghề cổ cồn xanh khác. Cảng và ngành vận tải tàu biển cũng sử dụng nhiều lao động.

Đến[sửa]

Bằng hàng không[sửa]

Sân bay quốc tế Chhatrapati Shivaji của Mumbai (IATA: BOM) (ICAO: VABB) [1] là một trong những sân bay bận rộn nhất của Ấn Độ và là một trong những cửa ngõ quốc tế chính cho đất nước. Nhiều hãng hàng không quốc tế như British Airways, Delta, Emirates, Malaysia Airlines, Lufthansa, Singapore Airlines và Qantas bay vào Mumbai. Các hãng hàng không giá rẻ như AirAsia [2] cũng bay đến thành phố này.

Sân bay bao gồm chủ yếu là hai nhà ga (quốc nội và quốc tế) - cả hai nhà ga sử dụng khu bay nhưng cách nhau 4 km. Có một xe buýt đưa đón miễn phí kết nối chúng nhưng bạn phải chuẩn bị tinh thần cho sự chậm trễ lâu thông qua an ninh. Đi từ trong nước đến quốc tế bạn sẽ được bên ngoài sân bay và bạn sẽ nhập thông qua Khởi hành quốc tế.

  • Terminal 1 ga trong nước
    • Ga 1A: phục vụ Air India
    • Ga 1B: phục vụ các hãng hàng không tư nhân khác nhau, chẳng hạn như Indigo, SpiceJet, và GO không khí

Các thiết bị đầu cuối trong nước đang trải qua một nâng cấp quá hạn dài. Thiết bị đầu cuối 1B hiện nay đáp ứng tiêu chuẩn quốc tế và công việc đang xảy ra tại ga 1A.

  • Terminal 2 ga quốc tế
    • Ga 2A: phục vụ hầu hết các hãng hàng không quốc tế khác
    • Ga 2B: không hoạt động hiện nay
    • Ga 2C: phục vụ Air India và các hãng hàng không đối tác

Ga 2C là tốt hơn đáng kể so với ga người khác.

Đi lại[sửa]

Phần lớn dân Mumbai sử dụng giao thông công cộng từ nhà đi làm và ngược lại do thiếu các bãi đậu xe, tắc nghẽn giao thông và nhìn chung là tình trạng đường sá tồi tệ trong thời gian gió mùa. Thành phố là nơi có trụ sở của hai bộ phận đường sắt – Đường sắt Trung tâm (CR) đóng trụ sở tại Ga cuối Chatrapati Shivaji (trước đây gọi là Ga cuối Victoria), và Đường sắt phía Tây (WR) đóng trụ sở ở gần Churchgate. Xương sống của giao thông thành phố, Đường sắt Ngoại ô Mumbai, bao gồm 3 mạng lưới riêng biệt chạy theo chiều dài thành phố, theo hướng Bắc-Nam. Tuyến Đường sắt phía Tây chạy dọc theo vùng phía Tây của thành phố còn tuyến Đường sắt Trung tâm bao trùm phần lớn các phần trung tâm và Đông Bắc của thành phố. Cả hai tuyến tỏa ra các vùng ngoại vi, mỗi tuyến có chiều dài một chiều khoảng 125 km. Tuyến Bến cảng là một nhánh của tuyến Đường sắt Trung tâm, với một độ dài 54 km dọc theo phần Tây-Nam của thành phố, gần các bến cảng và mở rộng vào Navi Mumbai (Bombay Mới). Mumbai được Đường sắt Ấn Độ kết nối tốt với phần lớn các nơi trong Ấn Độ.

Xe bus công cộng được quản lý bơi BEST (một đơn cơ quan tự chủ thuộc BMC) bao quát hầu như tất cả các nơi trong vùng đô thị cũng như các địa điểm cử Navi Mumbai và Thane. Xe buýt được sử dụng cho việc đi lại các tuyến ngắn và trung còn tàu hỏa thì có giá vé tiết kiệm hơn cho các tuyến đường dài. Đội tàu hỏa của BEST bao gồm các xe bus một tầng, 2 tầng và xe có điều hòa nhiệt độ.

Xe taxi màu đen và màu vàng có đồng hồ, được chở đến 4 khách cùng hành lý, bao quát khắp vùng đô thị. Xe tuk-tuk ([Auto rickshaw) chỉ được phép hoạt động ở các khu vực ngoại ô, là loại xe vận tải thuê ở đây. Các xe tuk-tuk (trông giống như xe lam) 3 bánh này có 3 bánh và có thể chở đến ba khách

Xem[sửa]

Làm[sửa]

Học[sửa]

Công việc[sửa]

Mua[sửa]

Ăn[sửa]

Uống[sửa]

Ngủ[sửa]


Bài viết này còn ở dạng sơ khai nên cần bổ sung nhiều thông tin hơn. Nó có thể không có nhiều thông tin hữu ích. Hãy mạnh dạn sửa đổi và phát triển bài viết!